• Gợi ý từ khóa:
  • Sách kinh tế, sách giáo dục, sách kỹ năng, văn phòng phẩm, bút, đồ chơi…
Hết hàng

Truyện ngắn Phan Hồn Nhiên - Phong Điệp - Vân Hạ - Nguyễn Thu Phương

Mã sản phẩm: SP1459

Một nắm mưa         Người đàn ông dừng chân dưới ngọn đèn xanh rực. Một cách nghiêm nghị, anh ta cúi xuống buộc sợi dây thừng vào quanh cổ chân. Đột ngột, anh ta lao vút lên cao, trong trạng thái dốc ngược. Dần dần, chuyển...
36.000₫
Hết hàng

Dịch vụ của chúng tôi

Vận chuyển toàn quốc

Thanh toán Online hoặc khi nhận hàng

Hết hàng


Chi tiết sản phẩm

Một nắm mưa

        Người đàn ông dừng chân dưới ngọn đèn xanh rực. Một cách nghiêm nghị, anh ta cúi xuống buộc sợi dây thừng vào quanh cổ chân. Đột ngột, anh ta lao vút lên cao, trong trạng thái dốc ngược. Dần dần, chuyển động quả lắc đồng hồ biến người làm xiếc thành vệt sáng huyền ảo. Một số tiếng cười yếu ớt. Nỗi sợ hãi phồng lên tựa qủa bóng. Không gì có thể cứu vãn sự cẳng thẳng đạt mức đỉnh điểm, cả nhứng tia đèn màu chói chang, cả tấu khúc vui tươi của Van Goens ầm ĩ cất lên từ dàn nhạc kèn...

        Rời khỏi xiếc, Hải giữ nguyên cảm giác ngạt thở. Anh đội lại cái mũ vải mềm. Trời hơi lạnh. tối. Trên vỉa hè đại lộ, bọn trẻ con goà thét tranh giành qủa bóng đỏ. Cô gái trả đi cạnh im lặng giữ nhịp bước cùng Hải. Chợt anh quay sang, nhìn xoáy vào đôi mắt màu xám tro: “Em sao vậy, Hoan?”. Giọng nói dễ chịu: “Em muốn chúng ta đi bộ thêm chút nữa”. Người đàn ông thở nhẹ: “cũng được”. Thành phố vào tối tỉnh táo và no nê. Họ cầm tay nhau đi xuyên qua con đường dày đặc xe cộ. Quả bóng của bọn trẻ bay vọt trong không trung, lăn trước mặt họ như người dẫn đường kỳ dị. “Điện thoại!” – Cô gái nhắc, quay lưng đá quả bóng về phía bọn trẻ hoảng hốt bên kia đường.

         Hải mở điện thoại. Hiện trên màn hình số điện thoại từ vợ anh. “có chuyện gì ư, ninh?”. Câu trả lời chậm rãi phảng phất đe doạ: “Em đang ở bệnh viện!”. người đàn ông mỉm cười. Âm lượng giọng nói trong ống nghe không đổi, rành mạch: “Em xắp chết rồi. Chỉ hai tháng nữa!”. Hồi lâu, Hải cất tiếng khó nhọc:”Trò đùa điên rồ!”. “Sai rồi. Dấu hiệu caner ở phổi. Anh thừa biết sự tuyệt vọng…”. người đàn ông cắt lời:”Anh về ngay!” và đóng điện thoại. Một thoáng, Hải không nhận ra đang ở đâu. Tiếng xe cộ. Tiếng gào thét của lũ trẻ phấn khích. Các ngọn đèn đường toả ánh sáng tê cứng dưới các vòm cây tối om. Cảm giác rơi xuống một đáy biển bí mật.

         “Chờ em với!” - Tiếng gọi vui vẻ như một mũi tên xa xăm bắn về phía người đàn ông trẻ. Hoan đứng bên cột nước cứu hoả, nụ cười rạng rỡ hoà hợp tuyệt vời vóc dáng mảnh dẻ vô tư lự. Thế mà vừa xảy ra tin tức khủng khiếp. Khi họ bước cùng nhau, cô gái khẽ hát đoạn nhạc hào hùng trong rạp xiếc của Van Goens. Một lần nữa, anh ghi nhận cảm giác đi xuyên qua làm anh tuyệt vọng…


Lên đầu trang
0 Xem giỏ hàng