- 44 Phố Tràng Tiền, Phường Tràng Tiền, Quận Hoàn Kiếm, TP Hà Nội, Việt Nam
- info@savina.com.vn
- 02439348281
Vận chuyển toàn quốc
Thanh toán Online hoặc khi nhận hàng
“…- Đừng, trời ơi! Tại sao cứ tiến lại!... Tại sao cứ tiến lại!
- Không tiến lại thì tôi sẽ ướt như chuột… Tôi xin được trú nhờ tấm áo mưa của chị một lát, một lát thôi, nhà tôi ở gần đây thôi.
Vừa nói người đàn ông vừa gỡ nút ni lông trong tay phải chị, nhanh nhảu và bình thản như người nhà, hất ni lông qua vai chị, đội cái nón lên đầu chị.
- Đi! Nhanh lên ướt hết cả bây giờ! Ôi, tôi may quá… - Tấm áo mưa được người đàn ông giăng rộng, khéo léo khép hờ bên trái kia một chút làm cho chị lọt thỏm vào phía trong, sau nách trí người đàn ông một vài phân. Đầu chị hoàn toàn trống rỗn, chị chỉ biết bước theo, bước bước bước bước…
- Cúi đầu xuống một tí! Đừng sợ, tiến lên. Nhanh…
-…
- Mưa kiểu này cá bống nhiều lắm đấy. Úi chà chà… ếch! Tiên sư mấy con ếch, bố mày mà có cái đèn!...
- A ha ha…cái nón!
Cái nón bật ra, lăn mấy vòng xuống lề đường. Người đàn ông buông ni lông quay lui. Khi đó, đúng một tích tắc, chị định vùng chạy. “Chạy nhanh lên! Chạy nhanh lên!” Vang vang trong chị tiếng kêu như tiếng còi cứu hoả. Thế mà chị cứ đứng im cho đến khi người đàn ông quay lại, chui vào tấm áo mưa.
- Tiếp tục.
- …
- Cẩn thận mấy cái vòi sắt! A ha ha… cái nón! Tiên sư bố nó chứ.
Người đàn ông lại buông ni lông quay lùi về phía cái nón khi đó đang xoay tít ở phía sau. “Chạy nhanh lên”… chị run rẩy… “Chạy nhanh lên”… chị cắn chặt môi, nín thở…
- Đi thôi, lần này đừng có hòng mà bay nữa nhé. Chị cầm hộ tôi đầu này… Đấy! Tốt ! Đi!
Chị lăm xăm theo từng bước dài, gấp gáp của người đàn ông, cảm giác nhưng mình bị lôi đi xềnh xệch chứ không phải đang bước. Chị mụ đi trước sức cuốn táo tợn và vui vẻ của người đàn ông, chỉ có bước, vậy thôi, ngay cả việc ước tính khoảng bao lâu nữa sẽ tới nhà chị cúng không nghĩ tới.
- Đến rồi! Tốt rồi! Giờ phút chia ly đầy nước… mưa đã tới. Chị cầm lấy mảnh ni lông. Tốt. Tạm biệt!
Người đàn ông rời tấm áo mưa vụt chạy, được mấy bước chợt phá lên cười:
- A ha ha… cái nón! Suýt nữa tôi ăn cắp cái nón.
Người đàn ông quay lại, vui vẻ đặt cái nón lên đầu chị rồi vụt chạy, được vài bước lại kêu lên và cười:
- Chưa cảm ơn! A ha ha… thằng đần!
Ngay lúc đó, hoặc trước đó, hoặc sau đó, đầu chị bỗng dúi dụi. Một cái hôn bất ngờ đặt xuống đúng lúm đồng tiền bên má trái. Chị sững người, toàn thân run lên, một cảm giác mát rượi và ran rát từ lúm đồng tiền má trí chạy lân lân khắp cơ thể chị. Người đàn ông biến mất, hình như đã rẽ vào một lối nhỏ bên trái…
Chị rũ xuống trong giây lát rồi ngẩng phắt lên, chạy. Chị chạy tơi bời giữa một trời mưa gió…"