- 44 Phố Tràng Tiền, Phường Tràng Tiền, Quận Hoàn Kiếm, TP Hà Nội, Việt Nam
- info@savina.com.vn
- 02439348281
Vận chuyển toàn quốc
Thanh toán Online hoặc khi nhận hàng
“… - Sao ra đứng đây? - Ông lão lên tiếng.
Cô gái giật mình, luống cuống.
- Cháu mải nhìn… cái lá ông ạ.
- Sao lại nhìn cái lá, thôi đi cô.
- Thật đấy ông ạ, ông ra đây cháu chỉ cho xem. Đấy, ông có nhìn thấy nó xanh biếc lên chưa?
Ông lão cố nhìn theo tay cô gái, rồi rút khăn tay:
- Gớm, chói ràn cả nước mắt. Cô thật khéo phịa, ngắm phố thì có.
- Không mà, cháu nhìn cái lá thật mà.
Rồi để cho ông lão tin, cô gái kể lể:
- Ông ạ, hồi đi học có lần cháu bị cô giáo phê về tội nhìn ra ngoài, không tập trung tư tưởng. Mà có gì đâu ông, có mỗi chiếc là be bé thôi ông ạ. Nó được nắng cứ sáng xanh lên. Rồi nó lại cứ như là ngọ nguậy nữa. Lạ thế chứ. Cháu mới hỏi đứa bạn ngồi bên cạnh. Nó bảo do trời nắng, ảnh các vật bị khúc xạ qua các lớp không khí có nhiệt độ khác nhau. Ông ạ, cháu không tin, mới trèo lên cây.
Ông lão trợn mắt:
- Trèo hẳn lên cây?
- Vâng, cháu chờ cho vắng hết mới trèo. Ôi, sao cây cơm nguội ấy to thế. Phải ba đứa như cháu ôm mới xuể. Thế mà cháu trườn lên như con thạch sùng. Được một đoạn, khó khăn quá muốn tụt xuống lại tiếc công đã trèo. Cứ thế cháu lần lên tới ngọn, chỗ cái là be bé ấy ông ạ. Ôi chao, áo cháu rách toạc hấy, đầu tóc xổ tung như con điên.
Ông lão sốt ruột:
- Cái lá be bé ấy nó ra làm sao?
- Có một chị bọ ngựa bụng chửa to bướng bám vào nó ông ạ. Thảo nào nó cứ ngoe nguẩy.
Ông lão cười ha hả…
- Ấy thế… phải thế chứ.
Cái lá bé làm ông lão phấn khởi. Ông lại bước đi qua những hàng sách. “Chào các chú ở lại. Các chú còn phục vụ được nhiều. Còn lão, lão hưu đây. Chú kia, đừng tự cao quá vì có nhiều người dùng đến chú. Còn chú kia, đừng buồn, rồi có lúc người ta sẽ đọc đến chú thôi”…”