• Gợi ý từ khóa:
  • Sách kinh tế, sách giáo dục, sách kỹ năng, văn phòng phẩm, bút, đồ chơi…
Hết hàng

Đoá Quỳnh Giao - Truyện Chơi Cổ Vật

Mã sản phẩm: SP1212

“... Qua tháng thứ ba, trong một lần đến nhà ông Cấn làm việc như thường lệ, vân thấy ông ở nhà và đang nằm nghỉ. Vân hơi lúng túng, nhưng rồi cũng tự chủ: - Cháu cháo chú. - Xin chào. Hôm nay mình...
47.000₫
Hết hàng

Dịch vụ của chúng tôi

Vận chuyển toàn quốc

Thanh toán Online hoặc khi nhận hàng

Hết hàng


Chi tiết sản phẩm

“... Qua tháng thứ ba, trong một lần đến nhà ông Cấn làm việc như thường lệ, vân thấy ông ở nhà và đang nằm nghỉ. Vân hơi lúng túng, nhưng rồi cũng tự chủ:


- Cháu cháo chú.


- Xin chào. Hôm nay mình bị mệt nên nghỉ không đi làm


- Thế chú đã khám và có thuốc uống chưa?


- Không sao, cảm nhẹ thôi. Vân cứ làm việc đi. Mình nghỉ một chút.


Chừng hơn giờ đồng hồ Vân làm xong mọi việc tinh tươm và tắm rửa chuẩn bị ra về.


- Chú có đỡ mệ không?


- Đỡ. Hôm nay chứng kiến Vân làm việc giỏi quá. Giá như cháu về hẳn đây giúp chú thì cả hai đều đỡ vất vả. Chú có cốc nước chanh mát pha sẵn đây, Vân uống đi đã, còn sớm mà.


- Cháu cảm ơn. – Vân ngồi xuống ghế bê cốc nước uống. Sao mà mát và thơm vậy! Chả lẽ uống nước xong về ngay bất tiện, Vân nghĩ vậy nên nán lại chuyện thêm với ông chủ đang ngả mình trên chiếc xô pha ngắm nhìn nàng. Chỉ lúc sau Vân thấy người đờ đẫn như có ma lực đẩy nàng dựa ngả lưng vào ghế, Người cô gái rạo rực, mắt lờ đờ nhìn chăm chăm ông chủ và chỉ kịp gọi hai tiếng: Chú ơi!


- Sao vậy, - Công Cấn vụt đứng lên như mãnh hổ vồ mồi, chạy đến bế cô gái tội nghiệp đã không còn biết làm chủ bản thân sau khi uống cốc nước do chính ông mời và bế nàng lên gác.


Gần chín giờ tối Vân tỉnh lại, nàng giật mình thấy mình khoả thân dưới chiếc chăn mỏng trên giường ông Cấn. Nàng vội vàng bật dậy tìm quần áo mặc và bật khóc. Thế là cuộc đời trong trắng của nàng đã bị phá tan bởi ông chủ cáo già đáng tuổi chú nàng. Nàng cay đắng và căm giận vô cùng, nhưng nàng biết làm sao bây giờ giữa cuộc đời với nhiều cạm bẫy này. Nàng ngồi khóc một mình trong căn phòng ngủ và không dám ra ngoài. Lúc sau lão Cấn bình thản vào phòng vỗ nhẹ vai Vân: Cháu bị cảm lạnh bất ngờ, chú cố gắng giúp cháu ngủ để qua cơn xỉu. Vân không thèm trả lời lão, ôm mặt nức nở lững thững rời khỏi phòng ra về trong đau đớn ê chề...” (trích đoạn đoá quỳnh giao).



Lên đầu trang
0 Xem giỏ hàng