- 44 Phố Tràng Tiền, Phường Tràng Tiền, Quận Hoàn Kiếm, TP Hà Nội, Việt Nam
 - info@savina.com.vn
 - 02439348281
 
Vận chuyển toàn quốc
Thanh toán Online hoặc khi nhận hàng
								
              
1. Tập  truyện ngắn thứ hai của Di Li "Điệu Valse địa ngục" (NXB Hội Nhà văn và  Công ty sách Bách Việt, 2007, sau tập "Tầng thứ nhất -NXB Hội nhà văn  và Công ty Văn hoá Đông A, 2007) không có gì là bứt phá, nhưng tác giả  đã hình thành dần một lựa chọn: Viết về những cái dị, cái đáng sợ, cái  bí ẩn ngay từ trong không gian đời sống hàng ngày với những con người  rất quen thuộc.
2. 14 truyện trong "Điệu Valse địa ngục" dẫn  người đọc vào một thế giới có giết người, múa bụng, thuốc lắc, những  không gian hoan lạc hoang dã, và có ma - nhất là những bóng ma ám ảnh  con người trong cuộc sống bình thường, một không khí hiện đại lẫn ma mị  mang dấu hiệu của thể loại trinh thám - kinh dị. Ngoài một số truyện  vui nhẹ nhàng, chưa thoát chất học trò như "Mối tình khoai tây", "Ma  học trò", "Một câu chuyện có thật", "Tất cả là nhờ anh bạn tôi", Di Li  thể hiện được tố chất riêng của người nữ khi viết theo hướng trinh  thám: sự logic tỉnh táo trong sắp xếp câu chuyện kết hợp với khả năng  tưởng tượng, diễn tả cảm giác và sắp đặt tình tiết. 
"Điệu  Valse địa ngục" bố cục như truyện trinh thám, mở đầu bằng án mạng, rồi  có những lời khai, luật sư nhưng sau khi cùng tác giả tìm thủ phạm thì  việc đó lại trở nên vô nghĩa vì phần kết siêu thực với ám ảnh về điệu  Valse trên nền bản Appassionata. 
Ở "Vong hồn trên những cánh  đồng chết", không gian thường nhật trở nên quái dị bằng những món ăn  (bánh mì kẹp gián và nhện rán giòn), các kiểu hành hình, cánh đồng  xương người trắng nhởn, nhân vật phóng viên chiến trường xuất hiện rồi  biến mất, một cuộc đi có kẻ giết người nhưng kẻ giết người chỉ là một  dẫn dắt... Tuy vậy, phần kết "hiện thực" lại làm mất cái thú của bối  cảnh dị mà truyện đã dựng lên. Ở "Bến cuối" nhân vật và người đọc cuối  cùng bước ra khỏi một cơn mộng rùng mình trong đó thời gian đã bị kéo  dài, những người chết trở lại, câu chuyện tai nạn bên đoạn cầu oan  nghiệt được vỡ lẽ bên nghĩa trang. 
Trong  nhiều truyện theo hướng này, Di Li minh chứng cảm giác về sự không tan  biến của linh hồn con người, nhất là những linh hồn oan ức, chúng sẽ  lẩn quất đâu đó, sẽ làm chúng ta sợ hãi, ăn năn... Cái thực và cái  không thực chỉ là những khái niệm lý tính thuần tuý và nhiều khi vô  nghĩa trong thế giới này. Sự phi lý có thể tồn tại hiển nhiên và có tác  dụng như một phản tỉnh: Vấn đề không phải là tội lỗi, cái chết, tìm ra  kẻ giết người mà ở khả năng con người phải đối mặt với chính tội lỗi  của mình. Trong nhiều tác phẩm, thủ phạm cuối cùng vẫn là một ẩn số  hoặc không cần thiết phải tìm ra.
Ở dạng  truyện như "Những người trẻ trong thành phố", nối tiếp hướng khai thác  đề tài một số truyện tập trước mà tiêu biểu là "Người cùng chung cư",  Di Li đi vào đời sống hiện đại của giới trẻ với những biến thái không  lường được giữa không gian ngày và đêm. 
3.  Chọn thể loại đã từng bị coi là "3 xu" này nghĩa là chọn một kiểu viết  như chơi và tưởng như chỉ thuần tuý giải trí, nhưng kiểu văn giải trí  được viết nghiêm túc ở Việt Nam hiện nay còn quá thiếu. Đi vào cái  thiếu đó là một lựa chọn, chưa chắc đã mạo hiểm mà biết đâu lại chẳng  thức thời? Hơn thế nữa, cái đáng nói trước hết, tác phẩm của người viết  này đã là một cách chứng minh khả năng của nhà văn nữ không phải chỉ có  thể viết về tình yêu, thân phận, nữ quyền.... mà trải nghiệm sống của  họ còn mở rộng đến nhiều vùng không gian khác nữa.
Di  Li viết chừng rất nhẹ nhàng, nhiều khi duy trì một cách kể quá dài làm  mất đi tính căng thẳng cần có của những truyện ngắn muốn đi vào đời  sống đô thị hiện đại hay có xu hướng trinh thám -kinh dị. Hai tập  truyện ngắn cùng ra trong năm 2007 này chắc chắn chỉ là một bước đệm,  vì chất văn xuôi dàn trải, dễ gây cảm giác nhạt nhẽo của tác giả cùng  với lựa chọn thể loại cần đến sức chứa của tiểu thuyết, và Di Li mới  chỉ là kẻ manh nha một quan niệm chứ chưa xác quyết một hướng đi trong  văn chương.
Sinh  năm 1978, Di Li còn làm báo, làm giảng viên trường TH Thương mại và Du  lịch, làm giám đốc quảng cáo truyền thông của một công ty. Người đọc có  thể hy vọng cuốn tiểu thuyết "Trang trại" của Di Li đang post từng phần  lên blog.  
Theo Đăng Thoan - Lao Động 11/11/2007