Gregoire ghét trường học, ghét đến nỗi để lên tới lớp sau cậu đã phải qua hai lần đúp. Thế nhưng cậu lại có một biệt tài : Chế tạo và sửa chữa đồ lặt vặt. Hai trong số những phát minh kỳ diệu của Gregoire "bị đúp" là máy bóc vỏ chuối và đôi giày có gót tháo láp được để leo núi. Nơi duy nhất mà Gregoire thực sự yêu thích, nơi trú ẩn của cậu, đó là căn lều nhỏ nơi góc vườn của ông Leon. Bởi ông là người duy nhất lắng nghe cậu, hiểu cậu, và chia sẻ niềm đam mê với cậu. Cho tới khi Gregoire bị đuổi khỏi trường, ông Leon đã vô cùng tức giận. Lần này, ông từ chối an ủi và che chở thằng cháu nhỏ. Tình yêu của người ông ẩn sau thái độ lạnh nhạt đó đã giúp Gregoire dần hiểu ra, rằng đã đến lúc phải lớn lên, tự tìm ra con đường cho mình bằng dũng cảm và hy vọng...